Đường Tàu - Lộc Hoèng hợp âm

Key: C Ca sĩ/ban nhạc: Lộc , Hoèng
Created with Raphaël 2.1.0C1fr2fr3fr4frx32o1o
Created with Raphaël 2.1.0F1fr2fr3fr4fr134211
Created with Raphaël 2.1.0G1fr2fr3fr4fr32ooo4


Capo 3
Clúc bóng tối khuất lối ông mặt trời và Fđèn đường lần lượt lên Gngôi
Ccửa mở ra cô bước lên tàu trong Ftình trạng nhòe vết Gson môi
Ctrái tim hôm nay hoá đá nhưng vẫn Fsống như đoá hoa Gtươi
Cmuốn vô tư như bầy con nít nhưng thân Fxác đã quá 3G0
Mà vì sao Ctrên xe hôm nay không tiếng nói tiếng cười sự Fim lặng này điếc
G2 tai
CCô đâu hay cô cũng giống bao người, trên Ftàu không ai nhìn Gmặt ai
CUh uh uh Người ta Ftan ca khi trời Gđã tối thui
Và này cô Cngó xung quanh mà xem ồ hay một đường Ftàu mà không ai thấy
Gvui vậy thì thôi đành
CNhưng sao trên xe hôm nay hết ghế rồi , cô Fđành dựa lưng vào thanh
Gsắt
Này! CHôm nay nắng lên lên quá đỉnh đầu nhưng Fmưa lại tràn trong Gmi
mắt
Và cô nổi cáu với Cthằng giám đốc chỉ với tư cách một đứa nhân viên
Và nóiiii thật để Fmà bình tĩnh lúc đó, thì chắc Gcô không phải dân chuyên
Ccòn nhiều điều ấm ức muốn nói
Nhưng mà tốt nhất là nên thu Fdọn đồ đạc khỏi cơ quan và Glập tức cuốn gói
Và rồi ... Cbắt chuyến cuối ngày hm hm cô Fvùi mình vào cái Gtai nghe
CCô chắc là, không cần chăn gối, vẫn Flàm một giấc trên Gxe
CUh uh uh ... tàu chạy rất Flâu nhưng mà chưa về Gnhà
Mà này Ccó sao đâu một ngày loay Fhoay xung quay cô vẫn Gthế
Và phía bên kia cố thấy một Cthằng cô hồn nôn ca một bãi ra sàn
Thần kinh hơi Ftái chẳng hay phải trái thật vãi Gđái
Dân tộc thượng đẳng da vàng Cnhưng đây là chuyện mà chẳng ai nói
Tự dối mình mà thôi Fchẳng qua cô cũng phải lên Gtàu mà không có quyền từ
chối
CĐây là cuộc chiến mà chẳng đổ máu cho chính mình
Rửa Fmặt đánh răng và đánh đổi luôn Gcả cái tính tình
Cô thường biến Cmình thành cục sắt đá, bắt con cá phải leo cây
Vì thức Fdậy trước 6h sáng cần bị Gbất hợp pháp hóa
Mặt Cmũi của cô hơi xấu, kết cấu cũng chẳng ok
Cuộc Fđời là một trò chơi mà cô không Gchơi chế độ dễ
Xung Cquanh người người phán xét, để mà kể đến sang năm
Nhưng một Fkhi cô bước lên tàu thì Gchả ai quan tâm
Đúng là Cchả ai quan tâm, cô nhắm nghiền đôi mắt hiền
Hạnh Fphúc đâu phải vô giá chẳng qua Gchỉ hơi đắt tiền
Khi Cmột dòng người tràn vào hai dòng nước mắt tràn ra
Mặt Ftrời bên kia hàng rào tia UGV đốt cháy làn da
C...Hít vào và thở ra, một Fcon tim sắt đá thế Gnào mà nở hoa
Thôi Cngồi im một chỗ và đổ hết mộng mơ
Frồi lại được ru ngủ bởi tiếng vận Ghành của động cơ
Clúc bóng tối khuất lối ông mặt trời và Fđèn đường lần lượt lên Gngôi
Ccửa mở ra cô bước lên tàu trong Ftình trạng nhòe vết Gson môi
Ctrái tim hôm nay hoá đá nhưng vẫn Fsống như đoá hoa Gtươi
Cmuốn vô tư như bầy con nít nhưng thân Fxác đã quá 3G0
Mà vì sao Ctrên xe hôm nay không tiếng nói tiếng cười sự Fim lặng này điếc
G2 tai
Cô đâu hay cô cũng giống bao người, trên tàu không ai nhìn mặt ai
CUh uh uh àu chạy rất Flâu trên một con đường Gdài (Đường còn dài mới
về)
Mà mình Ccó sao đâu bài nhạc hôm Fnay không ai nghe ngày Gmai, cho nên
thôi là bái Cbai!
b Chuyển xuống # Chuyển tiếp lên
  Tự động cuộn lên   Tự động cuộn xuống
Cỡ chữ